about summary refs log tree commit diff homepage
path: root/content/tat-den
diff options
context:
space:
mode:
Diffstat (limited to 'content/tat-den')
-rw-r--r--content/tat-den/phan-03.md50
-rw-r--r--content/tat-den/phan-04.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-05.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-06.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-07.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-08.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-09.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-10.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-11.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-12.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-13.md3
-rw-r--r--content/tat-den/phan-14.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-15.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-16.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-17.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-18.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-19.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-20.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-21.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-22.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-23.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-24.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-25.md1
-rw-r--r--content/tat-den/phan-26.md3
-rw-r--r--content/tat-den/phan-27.md5
-rw-r--r--content/tat-den/phan-appendix-1.md4
26 files changed, 79 insertions, 7 deletions
diff --git a/content/tat-den/phan-03.md b/content/tat-den/phan-03.md
index d992898..c9911f6 100644
--- a/content/tat-den/phan-03.md
+++ b/content/tat-den/phan-03.md
@@ -53,3 +53,53 @@ Nóc bếp láng giềng, ngọn khói bốc lên nghi ngút.
 Thằng Dần với bộ mặt thìu thịu, bỏ đống rễ khoai đứng dậy lùng bùng:
 
 — Nhặt mãi từ sáng đến giờ mới được ba mẫu khoai ranh! Con không phải tội mà bới nữa. U đi mua gạo mau lên! Hàng xóm nấu cơm trưa rồi, nhà ta vẫn chửa ăn cơm sáng! Chúng con đói quá!
+
+Ngó con một cách đau đớn, chị Dậu ngọt ngào:
+
+- Con hãy cố nhặt thêm vài chục mẩu nữa, rồi chị nó luộc cho ăn, chứ u làm gì có tiền đong gạo?
+
+Thằng bé phụng phịu:
+
+- Hôm qua và hôm kia u bán hai gánh khoai lang được năm hào mà... đã tiêu gì đâu!
+
+Vừa nói, nó vừa tung tăng chạy đến cạnh mẹ, toan lần dải yếm của mẹ. Cái Tý thỏ thẻ khuyên em:
+
+- Tiền bán khoai còn phải dành để đóng sưu cho ông lý chứ? Dễ được đem mà mua gạo đấy hẳn? Em có đói thì hãy ăn tạm củ khoai sống vậy...!
+
+Câu nói nghĩa lý của con bé bảy tuổi, hình như nó có một sức mạnh thần bí, khiến cho chị Dậu hai hàng nước mắt chảy quanh. Uể oải, chị bế cái Tỉu lên sườn và lừ thừ đi ra ngoài cổng, để ngóng xem chồng đã về chưa.
+
+Chồng chị - anh Nguyễn Văn Dậu - tuy mới hai mươi sáu tuổi nhưng đã học nghề làm ruộng đến mười bảy năm.
+
+Với cái sức khỏe mạnh, với cái tính nhanh nhảu, với cái đức chịu thương chịu khó trong nghề cày thuê cuốc mướn, những năm son rỗi, vợ chồng nhà anh cũng vẫn kiếm được thừa ăn. Mấy năm gần đây, phần vì thóc cao, gạo kém, phần thì con đẻ ra thêm, vợ bận mọn luôn, sự tiêu dùng của anh mới không được dồi dào như trước, vắt mũi chỉ đủ đút miệng mà thôi.
+
+Rồi tháng tám năm ngoái, mẹ anh bị bệnh qua đời. Lại tháng giêng năm nay, thằng em trai cũng vì phải gió mà chết. Dầu anh vẫn hết sức tằn tiện, hai cái ma ấy vẫn cứ lôi kéo đi mất của anh hai món lệ làng hết đúng sáu đồng, và hai cỗ quan tài hết gần tám đồng. Nhà không có, anh phải quanh co tần tảo cho có. Hai cái dớp ấy cũng đủ đưa anh lên đến bậc nhì, bậc nhất trong hạng cùng đinh rồi. Hơn nữa, tháng ba đến giờ thần bệnh sốt rét ở đâu tiến đến, nó bắt anh cứ phải nghỉ việc nằm nhà. Thế là gần ba tháng trời, những sự đóng góp chi tiêu của một gia đình năm miệng ăn, hết thảy trông vào hai bàn tay của người đàn bà con mọn.
+
+Sự đói rách của con và sự lầm than của vợ, đắp đổi tiến đến trước mắt, đã làm cho anh gan ruột nẫu nà. Thêm mấy bữa nay, lý trưởng ngày ngày sai người giục thuế, anh càng luống cuống như con kiến bò trong chảo nóng, không biết lo liệu thế nào. Sớm ngày, cơn sốt đã tan, anh phải gắng gượng chống gậy ra đi, cũng định vay mượn lấy một vài đồng trả cho xong "món nợ Nhà nước". Nhưng đi thì đi, chính anh cũng không tự biết mình sẽ đi đến nhà ai, và chừng bao giờ thì về.
+
+Mong mãi không thấy bóng chồng, chị Dậu lại bồng cái Tỉu trở vào ngồi phịch xuống chõng.
+
+Cái Tý loay hoay với đống rễ khoai, thằng Dần đương rau ráu nhai mẩu khoai sống.
+
+Bên nhà láng giềng có tiếng mâm bát lạch cạch. Mấy con nít tíu tít gọi nhau ăn cơm. Mùi canh dưa và mùi cá kho theo ngọn gió nồm đưa sang ngào ngạt.
+
+Thằng bé háu đói nuốt vội miếng khoai lang trong miệng, vớ tấm áo nâu toạc vạt khoác luôn vào mình, đon đả chạy lại vỗ vào vai mẹ:
+
+- Con sang chơi bên nhà ông bác, u nhé!
+
+Cái Tý trừng mắt:
+
+- Bên ấy sắp sửa ăn cơm ấy mà!... Sang làm gì? Rồi bà bác lại đuổi oai oải như hôm nọ ấy. Thôi đói thì cứ chịu vậy, em cứ nhặt cố lấy mấy củ nữa, rồi chị đứng lên bắc nồi.
+
+Thằng Dần quăng tọt cái áo vào chõng, ngoảnh đít quay lại, trên mặt đầy vẻ thất vọng:
+
+- Khổ lắm, bao nhiêu củ ngon củ lành, u đã lựa hết đem bán, ở đây chỉ còn những rễ và rễ, lấy đâu ra khoai mà nhặt?
+
+Cái Tý lại dịu nét mặt:
+
+- Chả bán thì lấy tiền đâu đóng sưu?... Em hãy chịu khó nhặt với chị! Hãy còn vô khối củ mẫm ra đấy.
+
+- Nhưng mà em còn đói vàng cả mắt, không nhặt được nữa!...
+
+Nói xong, thằng Dần vùng vằng bước đến bên cạnh rổ khoai, chọn lấy một củ lớn nhất, nó chùi vào bụng cho sạch cát bụi rồi cho vào mồm cắn...
+
+Chị Dậu tuy vẫn ngồi im không nói, nhưng ở khóe mắt, nước mắt lại cứ chan chứa chảy ra. Chừng như không muốn để cho các con thấy sự đau lòng của mình, chị vờ ngoảnh mặt nhìn vào trong vách.
diff --git a/content/tat-den/phan-04.md b/content/tat-den/phan-04.md
index c0029ef..e5f1239 100644
--- a/content/tat-den/phan-04.md
+++ b/content/tat-den/phan-04.md
@@ -150,3 +150,4 @@ Người nhà lý trưởng chỉ cái tay thước vào mặt chị Dậu:
 
 Rồi hai ông hằm hằm túm lấy đầu thừng, sền sệt điệu anh Dậu xuống thềm. Tới cổng, anh chàng khốn nạn quay lại dặn vợ:
 
+— U nó để cái Tỉu ở nhà, sang ngay bên cụ nghị Quế cho tôi...
diff --git a/content/tat-den/phan-05.md b/content/tat-den/phan-05.md
index 0cd0e50..f9f6663 100644
--- a/content/tat-den/phan-05.md
+++ b/content/tat-den/phan-05.md
@@ -170,3 +170,4 @@ Bà Nghị ra bộ đắc ý:
 
 — Vâng, thì cô!... Cô hai bên kia hiếm hoi, mấy lần xem bói, thầy bói đều bảo cô ấy phải nuôi con nuôi thì mới đứng số. Bởi thế, tao muốn mua cho cô ấy một đứa, để nó “gánh vác đỡ đi”. Chứ nhà tao thiếu gì người hầu hạ? Vả lại, con bé mới lên sáu tuổi, đã làm được công trạng gì mà tao phải chuốc? Huống chi nó sang ở với cô ấy cơm no áo lành, lại không sung sướng gấp trăm gấp nghìn ở nhà với vợ chồng mày hay sao? Đáng lẽ biếu không thì phải... Cho một đồng cũng quá lắm rồi... Không phải nài nẫm gì nữa!
 
+Chị Dậu ngồi đờ như gỗ, không biết trả lời ra sao.
diff --git a/content/tat-den/phan-06.md b/content/tat-den/phan-06.md
index bcb1d49..1cbef4c 100644
--- a/content/tat-den/phan-06.md
+++ b/content/tat-den/phan-06.md
@@ -132,3 +132,4 @@ Một lát sau, chị quả quyết:
 
 Thế rồi chị giơ bàn tay buộc giẻ, chìa hai ngón tay để cho ông giáo bôi mực và in vào bức văn tự. Xong việc, chị gấp bức văn tự, giắt vào lưng. Bước ra thềm chị nhặt lấy cái mê nón lên đầu, cúi chào vợ chồng ông Nghị và ông giáo. Bà Nghị căn dặn nhắc đi nhắc lại:
 
+— Nhớ lấy cái gì đậy cho mấy con chó con, kẻo nó bị nắng.
diff --git a/content/tat-den/phan-07.md b/content/tat-den/phan-07.md
index 8d8c28e..e063355 100644
--- a/content/tat-den/phan-07.md
+++ b/content/tat-den/phan-07.md
@@ -142,3 +142,4 @@ Lý trưởng ngước mắt ngó thấy, cơn lôi đình nổi lên tức thì
 
 Rồi hắn đứng choàng ngay dậy, giơ chân toan bước. Nhưng cái cây thịt nó cứ lảo đảo như người lên đồng, xiêu xiêu, vẹo vẹo, chỉ chực ngã xuống sân đình. Hắn phải vịn vào cột đình, và lại ngồi phịch xuống chiếu. Cậu lính cơ hùng hổ đứng lên:
 
+— Ông lý cứ ngồi đấy, để tôi trị chúng nó! Muốn đi kiện thì được đi kiện, khó gì?
diff --git a/content/tat-den/phan-08.md b/content/tat-den/phan-08.md
index 578bc0a..1b2b21d 100644
--- a/content/tat-den/phan-08.md
+++ b/content/tat-den/phan-08.md
@@ -126,3 +126,4 @@ Chánh tổng lên giọng hống hách:
 
 — Tuần đâu? Mày điệu cổ thằng lý cựu xuống sân đình kia cho ông! Nó định ăn cướp tiền thuế của lý trưởng à? Rồi ông trình quan cho nó.
 
+Lý cựu vớ miếng mảnh chậu ở cạnh cột đình toan rạch vào trán. Trương tuần vội vàng chạy đến giật được, vứt đi. Hắn xốc nách lý cựu và vực ra cửa. Rượu, thịt, rau, đậu tự trong miệng ông lý cựu thông thốc tuôn ra thềm đình.
diff --git a/content/tat-den/phan-09.md b/content/tat-den/phan-09.md
index e7a8faa..aae5177 100644
--- a/content/tat-den/phan-09.md
+++ b/content/tat-den/phan-09.md
@@ -74,3 +74,4 @@ Rồi bèn quay hỏi chị Dậu:
 
 — Ông dạy thế nào con cũng xin vâng.
 
+Chuyện êm, anh Dậu được tạm thoát ly sợi dây thừng để đề tên vào văn tự. Nhưng anh bị trói đã lâu, cánh tay sưng lớn và bại liệt, các đầu ngón tay tê tái, bấm không biết đau, lóng ngóng mãi không viết được một chữ.
diff --git a/content/tat-den/phan-10.md b/content/tat-den/phan-10.md
index 9bc8030..dee4b19 100644
--- a/content/tat-den/phan-10.md
+++ b/content/tat-den/phan-10.md
@@ -94,3 +94,4 @@ Thằng Dần cũng khóc tru tréo, bỏ luôn rổ khoai đứng dậy, ngoay
 
 Chị Dậu chỉ thổn thổn, thức thức, không nói thêm được câu gì. Bộ mặt sầu thảm dần dần ngả xuống, đối thẳng với mặt con bé đương bú.
 
+Bên đám lông mày cong rướn, mấy sợi tóc mai lả thả rủ xuống, hình như làn khói thuốc lá phớt phơ bay trước khuôn gương. Và trên cái gò má đỏ bừng, vài ba giọt nước mắt thánh thót đuổi nhau chẳng khác hạt sương buổi mai lánh đọng trong cánh hoa hồng mới nở.
diff --git a/content/tat-den/phan-11.md b/content/tat-den/phan-11.md
index c4660a5..6f98525 100644
--- a/content/tat-den/phan-11.md
+++ b/content/tat-den/phan-11.md
@@ -88,3 +88,4 @@ Bóng người ngả xuống mặt ruộng, dài thườn thượt như bóng c
 
 Trâu bò không phải cày chiều, nghễu nghện theo đàn trẻ chăn ra các bờ ruộng gặm cỏ.
 
+Với những tiếng thổn thức trong đáy tim và những giọt nước mắt luôn luôn đọng lại ở gò má, chị Dậu cố sống cố chết, nhũng nhẵng dắt con và chó lẽo đẽo dưới ánh nắng mùa hè. Con vẫn lướt mướt khóc, chó vẫn ý ẳng kêu, chị vẫn nhất định giả câm giả điếc mong cho chóng đến nhà cụ Nghị.
diff --git a/content/tat-den/phan-12.md b/content/tat-den/phan-12.md
index fccc9de..596c288 100644
--- a/content/tat-den/phan-12.md
+++ b/content/tat-den/phan-12.md
@@ -76,3 +76,4 @@ Nghị Quế vui vẻ bảo vợ:
 
 — Bà thử trông xem, có phải không có con nào bị đuôi chấm sống?
 
+— Tôi cũng đương nhìn. Hình như không cả thì phải.
diff --git a/content/tat-den/phan-13.md b/content/tat-den/phan-13.md
index c0f7e2c..4b55895 100644
--- a/content/tat-den/phan-13.md
+++ b/content/tat-den/phan-13.md
@@ -84,7 +84,7 @@ Cái chuông trong hòm leng beng kêu một hồi dài, mụ nghị cầm hai c
 
 — Đấy! Tiền đấy!
 
-Chị Dậu lom khom cúi nhặt tiền, toan tính cởi ra đếm lại. Mụ nghị sa sả:
+Chị Dậu lom khom cúi nhặt tiền, toan tính cởi ra đếm lại. Mụ Nghị sa sả:
 
 — Không ai thèm làm thiếu đồng nào! Không phải đếm chác gì nữa!
 
@@ -102,3 +102,4 @@ Nghị Quế đùng đùng đứng dậy, giơ cái bàn tay hộ pháp tát cho
 
 Tức thì cái Tý liền phải rời mẹ ra, xềnh xệch theo tay cậu hầu cận của ông dân biểu xuống thềm. Bộ mặt bồ nhếch bồ nhác ngoảnh lại với cái miệng mếu xệch, nó nhìn theo mẹ và nói bằng giọng nức nở:
 
+— Ngày mai u đem thằng Dần sang đây chơi với con nhé, con nhớ em lắm.
diff --git a/content/tat-den/phan-14.md b/content/tat-den/phan-14.md
index 2b03654..e9f6a25 100644
--- a/content/tat-den/phan-14.md
+++ b/content/tat-den/phan-14.md
@@ -124,3 +124,4 @@ Anh Dậu lắc đầu:
 
 — Miệng tôi đắng lắm, không thể ăn gì bây giờ. U nó cứ về với các con. Không phải lo đến sự ăn uống của tôi.
 
+Chào chồng bằng hai hàng nước mắt, chị Dậu lủi thủi trở ra với cái mẹt, cái rổ, và cái mê nón.
diff --git a/content/tat-den/phan-15.md b/content/tat-den/phan-15.md
index 180a625..9049c71 100644
--- a/content/tat-den/phan-15.md
+++ b/content/tat-den/phan-15.md
@@ -92,3 +92,4 @@ Chị Dậu ró ráy nhắc cánh tay ra, đặt đầu cái Tỉu xuống phả
 
 Nó không nín lại càng khóc thêm. Xếch nó lên vai, chị Dậu với mấy mẩu khoai trong đĩa, rồi chị bồng nó ra thềm.
 
+Trước thềm sáng như ban ngày.
diff --git a/content/tat-den/phan-16.md b/content/tat-den/phan-16.md
index 5844f0a..9dbd934 100644
--- a/content/tat-den/phan-16.md
+++ b/content/tat-den/phan-16.md
@@ -60,3 +60,4 @@ Trời khuya, canh vắng, ba mẹ con thơ thẩn ôm nhau trên đường, ch
 
 Bờ rào sột soạt, đàn chó của nhà bên đường sủa vang, mấy con chó khác của các nhà khác lần lượt sủa theo. Những người gần đấy chợt tan giấc ngủ, choàng dậy kêu trộm rầm rĩ. Ngoài đình và ở các điếm, hiệu sừng hiệu ốc nhất tề thổi lên tu tu.
 
+Tiếng chó sủa, tiếng người hét, tiếng hiệu rúc thổi, báo động suốt cả mấy xóm.
diff --git a/content/tat-den/phan-17.md b/content/tat-den/phan-17.md
index f523d1d..5c2cb00 100644
--- a/content/tat-den/phan-17.md
+++ b/content/tat-den/phan-17.md
@@ -72,3 +72,4 @@ Lồng từ ngõ trong ra ngõ ngoài, lại tế từ ngõ ngoài vào ngõ tro
 
 Anh Dậu vẫn không tỉnh.
 
+Hai đứa bé con dưới đất vẫn khóc tru tréo.
diff --git a/content/tat-den/phan-18.md b/content/tat-den/phan-18.md
index c83ae18..5ca643e 100644
--- a/content/tat-den/phan-18.md
+++ b/content/tat-den/phan-18.md
@@ -98,3 +98,4 @@ Lửa lại đỏ. Chị Dậu ngồi luôn cạnh bếp cầm chiếc đũa c
 
 Trời đã thừng buổi.
 
+Thằng Dần lại sục sạo kêu đói. Nó vần kè nhè ngồi ở cạnh mẹ, hau háu nhìn vào nồi cháo.
diff --git a/content/tat-den/phan-19.md b/content/tat-den/phan-19.md
index 8f5703e..57b32ef 100644
--- a/content/tat-den/phan-19.md
+++ b/content/tat-den/phan-19.md
@@ -128,3 +128,4 @@ Người nhà lý trưởng hết cơn lặng cá, lóp ngóp bò dậy hắn ch
 
 Anh Dậu không biết làm thế nào mà can đôi bên, chỉ nằm mắng vợ và xin lỗi ông... người nhà lý trưởng.
 
+Một hồi hiệu ốc rú từ ngoài đình rúc vào. Mấy bác tuần phu gậy tầy mã thò theo chân lý trưởng, cai lệ kéo đến. Thì ra trong lúc chị Dậu và anh người nhà lý trưởng vật nhau, cai lệ đã chạy thoát ra đình báo với lý trưởng. Lý trưởng liền đem tuần phu vào bắt vợ chồng chị Dậu. Họ đã giảng giải ra đình hầu quan tất cả tiếng rên của người ốm, tiếng khóc của hai đứa trẻ con, và tội án của người đàn bà táo bạo.
diff --git a/content/tat-den/phan-20.md b/content/tat-den/phan-20.md
index 7d4ecd1..da10ae4 100644
--- a/content/tat-den/phan-20.md
+++ b/content/tat-den/phan-20.md
@@ -160,3 +160,4 @@ Quan phủ đổi giọng ngọt ngào:
 
 — Mai lên phủ hầu! Giải cả con vợ thằng Dậu lên nữa. Nghe không?
 
+Rồi ngài chững chạc đứng dậy, đi xuống giọt đình. Tù và, trống cái và cờ quạt lũ lượt tiễn ngài lên phía đầu làng.
diff --git a/content/tat-den/phan-21.md b/content/tat-den/phan-21.md
index a9c08fa..2cd9aea 100644
--- a/content/tat-den/phan-21.md
+++ b/content/tat-den/phan-21.md
@@ -174,3 +174,4 @@ Lý trưởng mắng như tát nước:
 
 Rồi hắn chỉ gậy vào mặt chị Dậu:
 
+— Chỉ vì vợ chồng nhà mày để quan hành ông... Ông hạn cho mày từ giờ đến tối, nếu không chạy đủ hai đồng bảy nữa, thì mày sẽ biết tay ông!
diff --git a/content/tat-den/phan-22.md b/content/tat-den/phan-22.md
index 1f6610e..1e0e95b 100644
--- a/content/tat-den/phan-22.md
+++ b/content/tat-den/phan-22.md
@@ -130,3 +130,4 @@ Mặt trời đã xế, lý trưởng Đông Xá mới được vác cái đĩa
 
 Liếc mắt nhìn qua chị Dậu, quan Phủ dõng dạc:
 
+— Lính đâu! Giam cổ con này xuống trại!
diff --git a/content/tat-den/phan-23.md b/content/tat-den/phan-23.md
index ceaeaf9..e422b2a 100644
--- a/content/tat-den/phan-23.md
+++ b/content/tat-den/phan-23.md
@@ -110,3 +110,4 @@ Rồi hắn nhìn mặt chị Dậu:
 
 — Sao mày không tươi lên em! Tươi lên để chúng tao nhìn một cái cho bõ cái công gánh nước cho mày...
 
+Cả bọn cùng cười ầm lên. Chị Dậu nín lặng như không nghe biết gì cả. Vì ruột gan chị lúc ấy đương để cả vào chồng con ở nhà.
diff --git a/content/tat-den/phan-24.md b/content/tat-den/phan-24.md
index 204568b..6d87748 100644
--- a/content/tat-den/phan-24.md
+++ b/content/tat-den/phan-24.md
@@ -146,3 +146,4 @@ Chị Dậu vẫn còn mếu máo:
 
 — Cháu xin vâng lời hai ông, nhưng các ông hãy để cho cháu thuần chân cái đã.
 
+Biện lệ liền đưa cho chị cái khăn mặt ướt, bảo chị lau mặt và lau hai chỗ ống chân bị thương. Rồi hắn bắt chị xỏ chân vào guốc, dẫn chị qua đầu công đường vào phía nhà tư. Theo lời hắn, chị vừa bước chân vào khỏi cửa phòng nhà tư, cánh cửa liền đóng sập lại.
diff --git a/content/tat-den/phan-25.md b/content/tat-den/phan-25.md
index fbca245..8600f3f 100644
--- a/content/tat-den/phan-25.md
+++ b/content/tat-den/phan-25.md
@@ -106,3 +106,4 @@ Mấy tiếng sau cùng như đi kèm với sự lồng phách, nó hét rất d
 
 Một người đàn ông rón rén đi vào nhà tắm sẽ nói tiếng “đi ra”. Rồi hắn nắm vạt áo chị kéo ra sau trại, dắt chị đi đường quanh đến cổng phủ và tống chị ra.
 
+Tiếng gầm gào trong phủ vẫn chưa dứt hẳn.
diff --git a/content/tat-den/phan-26.md b/content/tat-den/phan-26.md
index 476ee0f..9462286 100644
--- a/content/tat-den/phan-26.md
+++ b/content/tat-den/phan-26.md
@@ -42,7 +42,7 @@ Rồi mụ vào đầu phản, tỉ tê hỏi chuyện chị Dậu vì sao bị
 
 — Thưa bà, làm gì ạ?
 
-— Ở vú. Tôi không phải là người đưa người, nhưng nếu bác muốn đi làm vú sữa thì tôi mách cho một chỗ.
+— Ở vú. Tôi không phải là người *đưa người*, nhưng nếu bác muốn đi làm vú sữa thì tôi mách cho một chỗ.
 
 — Thưa bà, thế bà ở đâu?
 
@@ -136,3 +136,4 @@ Mụ Cửu mở túi lấy năm đồng bạc đưa cho anh Dậu và nói:
 
 Chị Dậu gửi con bà láng giềng, chạy đi mua trứng gà và nước mắm để làm cơm thết mụ cửu và mời bà lão ở lại tiếp khách giúp mình.
 
+Mặt trời xế bóng, vợ chồng người con bà ấy sang nhà anh Dậu để xin cái Tỉu đem về. Trong lúc bồng con trao sang tay người, chị không khỏi thánh thót hai hàng nước mắt. Và những giọt nước mắt ấy cứ kế tiếp nhau tưới mãi xuống gò má chị, rồi nó trào ra như suối, khi chị giã chồng, giã con, giã cái lều tranh ở xó lũy tre mà theo mụ Cửu ra ga đi xe lửa lên tỉnh Trung Sơn để bước vào một cuộc đời mới.
diff --git a/content/tat-den/phan-27.md b/content/tat-den/phan-27.md
index 38f1dcf..5e1b021 100644
--- a/content/tat-den/phan-27.md
+++ b/content/tat-den/phan-27.md
@@ -12,7 +12,7 @@ Anh bếp ưỡn ẹo chống tay vào sườn và cười hềnh hệch:
 
 Bác tài đủng đỉnh ở ngoài sân vào:
 
-— Khổ cho tôi quá! Tôi còn trai tơ, thế mà trông thấy u em, tôi cứ tưởng là nhà tôi. Này... u em, hay là bước đi bước nữa. Tội đếch gì ở với cái thằng chân lấm tay bùn? Lấy chồng tài xế là tiên, lấy chồng cày cuốc là duyên nợ nần. U em có nghe người ta hay hát thế không?
+— Khổ cho tôi quá! Tôi còn trai tơ, thế mà trông thấy u em, tôi cứ tưởng là nhà tôi. Này... u em, hay là bước đi bước nữa. Tội đếch gì ở với cái thằng chân lấm tay bùn? *Lấy chồng tài xế là tiên, lấy chồng cày cuốc là duyên nợ nần.* U em có nghe người ta hay hát thế không?
 
 Giả điếc như không nghe tiếng, chị Dậu cố phùng đôi má đỏ gay để thổi cho bếp lửa cháy lên. Mồ hôi đổ ra ướt đầm cả lần áo cánh.
 
@@ -54,7 +54,8 @@ Mang tai chị thấy hơi rầm rậm như bị những sợi râu ngắn quét
 
 — Bẩm cụ chúng con là phận tôi tớ...
 
-— Nói khẽ chứ. Tắt đèn, nhà ngói như nhà tranh. Tao không cần gì cái đó.
+— Nói khẽ chứ. *Tắt đèn*, nhà ngói như nhà tranh. Tao không cần gì cái đó.
 
 Buông tay, chị vội choàng dậy, mở cửa chạy té ra sân.
 
+Trời tối như mực và như cái tiền đồ của chị.
diff --git a/content/tat-den/phan-appendix-1.md b/content/tat-den/phan-appendix-1.md
index 80a0c9b..76e7851 100644
--- a/content/tat-den/phan-appendix-1.md
+++ b/content/tat-den/phan-appendix-1.md
@@ -19,9 +19,7 @@ Chị Dậu giả điếc, cắp nón đi thẳng ra cổng, tai còn văng vẳ
 
 — Hôm nay chả có gạo đâu mà nấu cơm. Em hãy ăn tạm mẩu khoai sống vậy...!
 
-*
-
-* *
+-----
 
 Ánh nắng tháng năm rát như lửa chàm vào mặt.